Vân Đặng- Founder Công Ty TNHH Đông Dược Bà Vân
Tôi xin phép được bắt đầu câu chuyện của chính mình, câu chuyện mà gần 6 năm qua chưa một lần được tiết lộ.
Năm 2014 với khao khát vươn lên khỏi cuộc sống bình thường với mức lương 10 triệu đồng không đủ giúp vợ chồng tôi có đủ tiền mua 1 ngôi nhà ở Hà Nội để ra ở riêng, chính vì thế tôi đã quyết định nghỉ công việc làm trưởng phòng du lịch- một công việc ổn định- để mở quán café kinh doanh cho dù tất cả mọi người trong gia đình tôi đều ngăn cản và chê trách. Tuy nhiên tôi nghĩ rằng phi thương bất phú, kinh doanh buôn bán mở cửa tiệm sẽ làm mình kiếm được nhiều tiền nên tôi vẫn quyết tâm mở.
Nhưng mọi chuyện lại chẳng như tôi mong muốn, tôi chẳng ngờ được mình lại như làm nô lệ cho quán café của chính mình, từ 5:00 sáng đến 23:00 đêm, không có thời gian chăm sóc con cái và gia đình, lúc đi làm thì con gái đang ngủ lúc mẹ về thì con gái cũng đã ngủ rồi,,
Sau 3 tháng chật vật kinh doanh ở quán café, tôi đã quyết định đóng cửa do làm ăn thua lỗ, nhân viên cũng dần bỏ đi và tôi không có kĩ năng quản lý điều hành, cũng không có kiến thức về kinh doanh, nhưng lý do chủ yếu đó là tôi phải nghỉ hẳn để trông con khi con tôi bị vấn đề ở tay, 1loại dị ứng cơ địa thời tiết, con rất ngứa rát, khó chịu. Bố mẹ tôi và chồng tôi đã giúp đưa con đi khám chữa nhiều nơi nhưng không đỡ..
xem thêm!